Gần bãi biển kia, phía trên đồi cao, có một ông cụ ở trong một căn nhà gỗ, người dân sống phía dưới gọi đó là ông cụ khó tính, khó nết; vì có gì sai trái là ông cụ nói ngay, không nể ai cả.
Một buổi tối nọ, mưa sắp đến, gió thổi đùng đùng. Mọi người thấy nhà ông cụ cháy, họ hô hào và cùng nhau lên trên đồi cao để chữa cháy cho căn nhà của ông cụ khó tính.
Căn nhà chỉ bị hư hại nhẹ vì trời đang mưa lớn, nhưng mọi người hả hê vì nghĩ rằng đã giúp ông cụ và khuyên ông đừng khó tính nữa, ông cụ mỉm cười gât đầu chấp nhận.
Nhưng tất cả mọi người chữa cháy căn nhà cho ông cụ đều không dám xuống để về nhà, vì ở phía dưới mưa to, gió lớn, và đang có SÓNG THẦN cuốn trôi tất cả mọi vật.
Ông cụ là người có học về thiên văn, địa lý và không ai biết rằng chính tay ông đã đốt căn nhà của mình để mọi người thấy, chạy lên cao thoát khỏi cơn sóng thần sắp tới gần. Ai biết, ai hiểu tấm lòng của ông cụ. Từ trời cao Chúa thấy và đó là nguyện ước của ông cụ.
Một buổi tối nọ, mưa sắp đến, gió thổi đùng đùng. Mọi người thấy nhà ông cụ cháy, họ hô hào và cùng nhau lên trên đồi cao để chữa cháy cho căn nhà của ông cụ khó tính.
Căn nhà chỉ bị hư hại nhẹ vì trời đang mưa lớn, nhưng mọi người hả hê vì nghĩ rằng đã giúp ông cụ và khuyên ông đừng khó tính nữa, ông cụ mỉm cười gât đầu chấp nhận.
Nhưng tất cả mọi người chữa cháy căn nhà cho ông cụ đều không dám xuống để về nhà, vì ở phía dưới mưa to, gió lớn, và đang có SÓNG THẦN cuốn trôi tất cả mọi vật.
Ông cụ là người có học về thiên văn, địa lý và không ai biết rằng chính tay ông đã đốt căn nhà của mình để mọi người thấy, chạy lên cao thoát khỏi cơn sóng thần sắp tới gần. Ai biết, ai hiểu tấm lòng của ông cụ. Từ trời cao Chúa thấy và đó là nguyện ước của ông cụ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét