Nay vì không thể sinh con nên chồng đòi ly dị. sau nhiều đêm suy nghĩ và cầu nguyện, vợ bảo với chồng: "Ngày cưới em, anh lo thế nào thì ngày chia tay anh cũng lo như vậy, ra đi em cũng mãn nguyện".
Chồng làm bữa tiệc thật lớn, ngoài sức tưởng tượng của vợ. Vợ tiếp đón mọi người thật chu đáo, cho dù ai cũng biết đó là tiệc chia tay của họ. Vợ tiếp thức ăn và rượu cho chồng thật ân cần, chồng cảm động nên vợ mời là uống. Sắp tàn tiệc, vợ mới nói với chồng: "Anh có thể cho em một món, em chỉ xin một món mà em yêu quý và mong muốn nhất của cuộc đời em". Chồng ngà ngà rượu nhưng trả lời dứt khoát: "Em muốn lấy món gì trong nhà này anh đều chấp nhận, món gì cũng được, anh hứa". Vợ cảm ơn và lại rót rượu mời chồng uống. Chồng say quá nên ngủ ngon lành, vợ nhờ các bạn đưa chồng về nhà trọ, nơi mà vợ mới thuê để sau bữa tiệc sẽ về ở.
Sáng hôm sau, chồng tỉnh rượu thấy mình ở một nơi xa lạ. Quay qua thấy vợ đang lấy khăn ướt lau mặt cho mình, chồng hỏi vợ: "Anh đang ở đâu?", vợ nói: "Đây là căn phòng em thuê để về ở sau bữa tiệc chia tay hôm qua và một món quà anh hứa cho em, em đã chọn đó chính là anh. Anh chính là món quà mà em yêu quý nhất, hơn cả cuộc đời của em, vì khi chúng mình lên bàn thờ em đã thề hứa trước Chúa, và em luôn tâm nguyện rằng, anh chính là người em yêu thương nhất trên đời này, dù bất cứ chuyện gì xẩy ra".
Chồng nghe vậy liền sững sờ, vì cảm thấy mình quá kém cỏi trước vợ, thấy mình hèn yếu, thấp kém, ích kỷ, chỉ lo cho bản thân mình mà không nhìn thấy được tình yêu qua bẩy năm chung sống với nhau; vợ đã yêu thương, lo lắng, hy sinh dành cho mình tất cả, và sau đó người chồng ...
Lạy Chúa, nay con mới hiểu và thấy được rằng: "Cái rác nơi mắt người khác thì ngươi thấy rõ, còn cái xà nơi mắt mình thì ngươi lại không thấy" (Lc6, 41-42). Xin Ngài luôn cho con được thấy những sai trái trong cuộc đời này, để con ngày càng hoàn thiện theo Thánh ý Chúa.